Ngày hội nhập Sai Kung cho trẻ tự kỷ

Cô giáo dạy bơi cho các em nhỏ. Ảnh: Hoài Nhơn .

Trường Nuôi dạy trẻ tự kỷ Khai Trí nằm khuất cuối con hẻm nhỏ vắng lặng giữa Sài Gòn ồn ào, nơi hơn 160 trẻ đã được trị liệu tâm lý và thực hành. vi .

Hàng ngày trên lớp cô giáo phải vận động khá lâu: dạy bơi, thể dục thể thao, dạy phân biệt màu sắc, trang phục … Khuôn viên lớp nhỏ lúc nào cũng rất nhộn nhịp, khi cả lớp Ca và Sóc Nâu thường tập xếp hàng giữa sân. . Trong lớp học của Sóc Nâu có hơn 10 em khuyết tật ngôn ngữ, không nói được. Cô giáo nên hướng dẫn các em chơi, chạy trong sân, leo cầu thang, thổi bong bóng. Trò chơi bong bóng ghép sẽ kích hoạt máy phát âm cho trẻ tự kỷ. Một giáo viên phải mất cả năm trời mới nói được vài câu “. Một giáo viên cho biết. Không dễ bắt trẻ tuân theo mệnh lệnh. Hầu như học sinh đều chạy theo nên cô giáo phải chạy theo đổ mồ hôi.

Hướng dẫn của giáo viên Đứa trẻ đạt được thăng bằng Ảnh: Hoài Nhơn.

Trong lớp của Sơn Ca, khi học sinh được yêu cầu phân biệt quần áo đâu là quần áo, cô giáo phải rất kiên cường và kiên nhẫn, cô giáo giơ quần lên hỏi: “Hoàng Lâm, đây là cái gì? “, cậu bé mất khoảng 30 giây để phát ra tiếng” oà … ừm “. Mỗi lần làm như vậy, cô giáo không quên câu nói truyền cảm:” Đúng là như vậy! ” Bạn rất tốt! Vâng, “Thông qua các chương trình thú vị thể hiện tinh thần làm việc nhóm. Học mà chơi như chơi, thầy cô cũng như trẻ nhỏ, thấu hiểu tâm lý trẻ và luôn truyền cảm hứng cho trẻ. – – Giáo sư Fan Hongtan có hơn 6 năm tự kỷ Cô kể, khi vào trường, nhiều cháu không nói được, quấy khóc, thậm chí đánh cô giáo thường xuyên, sau đó suốt năm được chơi và động viên các em hàng ngày, cô cảm thấy yêu quý và dần dần cởi mở hơn với cô giáo. Trái tim con tim.Trong lớp của Thắm có khoảng 10 em, cô giáo chỉ ra một khoảng cách, có một học sinh đang chăm chú làm theo bài văn trong vở, cô cười nói rằng anh ta là một ông già đê hèn nhất và đánh bại cô giáo. Vài tháng nữa, học sinh của cô Thắm sẽ có thể “hòa nhập năm nhất như những người bạn bình thường”.

Phụ huynh Võ Thị Hồng Lan (Tian Jiang, 37 tuổi) rơi nước mắt khi chia sẻ công việc vất vả và con gái sang Philippines để trả căn bệnh tự kỷ. 3 năm trước, chị đưa con đến Kaiteri Trường (trường Khai Trí), một năm sau, cháu có nhiều tiến bộ nhưng khó khăn về tài chính khiến chị Lan gặp khó khăn, lúc đó chị Lan đành ngậm ngùi đưa Minh Mẫn đến Trường Nuôi dạy trẻ khuyết tật Thị Nghè để kiếm tiền phụ giúp gia đình. Khi con khóc đòi đi học, mẹ cô bé cảm thấy tuyệt vọng, sau khi biết hoàn cảnh của con, nhà trường đã đưa hai mẹ con về nhà, giảm học phí, cho cô Lan vào làm công việc quét dọn nhà ăn của trường và có tiền đóng học. . Chỗ ở và học hành của các con. Ngày 15 tháng 8, bà khoe rằng con trai mình sẽ được nhận vào một trường bình thường và bà đã chuẩn bị sách vở và quần áo cho con trai nhập học. “Xem lại trận chiến gần bốn năm, tôi phát hiện ra rằng mình không Tôi ngưỡng mộ ai, nhưng nhìn bà mẹ một con mắc chứng tự kỷ, tôi là người hạnh phúc nhất. “Cô giáo người nước ngoài đang trò chuyện với học sinh. Ảnh: Hoài Nhơn. – Cô Võ Thị Thủy, Hiệu trưởng nhà trường chia sẻ, mỗi năm nhà trường cho khoảng 20 em có cuộc sống bình thường. Hiện tại, trường đang nỗ lực để duy trì tình cảm thầy trò. Khiến họ yêu những đứa trẻ khuyết tật.

Filed under: Các bệnh

No comment yet, add your voice below!


Add a Comment

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Comment *

Name
Email *
Website